Vẫn một mùa đông lặng lẽ qua
Mây trắng chập chờn phía xa xa
Ngồi buồn nhớ lại mùa đông trắng
Ai đang nhẹ bước bóng chiều tà
Dáng ai thấp thoáng từng giấc mộng?
Nụ cười ấm áp tựa như hoa
Cho tim ngân nga từng câu hát?
Tâm hồn xao xuyến bản tình ca
Phải chăng đã yêu mà đâu biết?
Dạt dào mênh mông sóng Hoàng Hà
Chợt thấy ai vui cùng giấc mộng
Nỗi buồn vây kín trái tim ta.
Đã biết yêu nhau là đau khổ
Nhưng sao lòng vẫn muốn đợi chờ
Mỗi lần thấy ai cười vui vẻ
Mỗi lần nước mắt ngập giấc mơ
Để trái tim ai đang tự hỏi
Tôi yêu như thế đến bao giờ?
Tình đơn phương mong manh tơ chỉ
Nhưng sao cố giữ mãi không buông?
Nhưng sao vẫn muốn người vui vẻ
Mặc ta như gió ở sau hè.
Rồi một mùa đông cũng sẽ qua
Một mùa đông trắng chỉ còn ta
Lang thang phố nhỏ lòng tê lạnh
Nhớ về hình bóng…mãi đi xa
Có những ước mong bắt đầu từ hy vọng và cứ như thế mà chờ đợi. Cuối cùng, ta sẽ được gì đây???
GIÁNG SINH VUI VẺ